Home Tản mạn ĐỪNG YÊU CÂY TÁO MÙA HOA 

ĐỪNG YÊU CÂY TÁO MÙA HOA 

by Lê Ngọc Sơn
Hơn 1 năm trước cha tôi bị tai nạn, mẹ tôi đã chăm chồng liệt toàn thân cả ngày lẫn đêm, nằm viện lẫn nằm nhà. Ai có người nhà bị liệt tứ chi, thì hiểu được người chăm như mẹ tôi vất vả đến nhường nào. Điều đó làm tôi tự vấn một câu hỏi: Điều gì khiến người ta gắn kết keo sơn với nhau? Nghĩ về kiếp nhân sinh và đạo nghĩa.
Người ta không thể nào nhìn cây táo và yêu nó chỉ vì thấy nó đẹp khi nhìn vào hoa và quả. Để cây táo có hoa và quả ngọt, nó phải trải qua những ngày nắng nóng lẫn những ngày tuyết rơi, những mùa thay lá, chống chọi với sâu bệnh, đau đớn vươn bộ rễ sâu vào lòng đất để kiếm chất dinh dưỡng. Rồi mới có được mùa hoa trái. Vẻ đẹp của cây táo không hẳn chỉ ở hoa và trái ngọt, nó là cả một quá trình gồm cả những đớn đau.
Các mối quan hệ mang tính bền vững, keo sơn cũng vậy. Không ai đến với nhau vào ngày nắng đẹp, và nói: – Ồ, cuộc đời này đầy nắng, yêu làm sao! Thế còn những ngày mưa?
Người ta nói, không có bùn thì chẳng có sen. Câu này nhiều người hiểu mới chỉ 1 ý: Để có ngày thành công, cần có những ngày gian khó. Nhưng cần hiểu ý khác nữa, gian khó & thành công là luôn song tồn, như hình với bóng. Thậm chí, nhiều khi có gian khó (bùn) mà chẳng mấy thành công (sen).
Các cặp vợ chồng sống đến đầu bạc răng long, hay cùng nhau làm nên sự nghiệp cũng vậy… Người ta tận hưởng thanh xuân đẹp đẽ cùng nhau, thì người ta cũng thấy cần đồng hành với nhau cả những ngày lo toan, ốm đau, xấu xí, già cả… Và ngược lại. Cái đẹp của một cái cây tình yêu là thế. Để làm được vậy, người ta cần sự thấu hiểu hay thấu cảm, và yêu thương.
Hạnh phúc là gì? Nó là sự hiện diện cả trong mùa cây thay lá, lẫn mùa nở hoa; cả trong lúc khổ đau, vất vả, căng thẳng, lẫn lúc sung sướng; trong những biến động lẫn bình yên.
Hạnh phúc không chỉ khi người ta cười. Hạnh phúc còn ở những trải nghiệm khổ đau cùng nhau.
Đừng yêu cây táo chỉ vì mùa hoa thơm trái ngọt, yêu nó đích thực phải là yêu nó như nó vốn là. Và, suy cho cùng, “có bình yên nào mà không xót xa”?
Thế nên tôi hiểu được sự bền bỉ và chịu khó của mẹ mình: Cây táo ốm, và luôn không ngừng hi vọng về những mùa hoa.
𝑳𝒆̂ 𝑵𝒈𝒐̣𝒄 𝑺𝒐̛𝒏
(𝑇ℎ𝑢𝑟𝑖𝑛𝑔𝑖𝑎, 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑡𝑢𝑦𝑒̂́𝑡 𝑙𝑎̣𝑛ℎ 2023)
Bài đã được đăng trên Facebook cá nhân TẠI ĐÂY

You may also like